Hôm nay thì Khải đã khai pháo trước: “Đi trong mưa, ít người để ý?” Ngọc hiểu ngầm câu đó, mim mím cười, bê cái thúng đựng quả mít vào trong,cosplay quay lại đóng cửa, khóa luôn. Đi được mấy bước, Dương đột ngột vỗ trán la to:
“A! Chết mẹ quên ghi tên!”
Cả quảng trường lại cười ồ lên.
Chỉ qua một đêm thì cái danh hiệu phế vật – liệt dương – đánh lụi của Dương đã truyền đi khắp huyện Trảng Bom của tỉnh Đồng Nai. Nó khởi đi từ lâu rồi, không biết tự bao giờ, cái tình mong manh. Vì cửa sổ đang mở mưa thì to nên cả hai đang khóa môi không nghe thấy tiếng mở cửa phòng.